나주성모님 (Our Lady of Naju)

Đức Mẹ cầu xin bằng Nước Mắt tại Naju, Hàn Quốc

 

Phép Lạ Tại Naju, Đại Hàn

Tại Sao Mẹ Chúng Ta Khóc ? Những thông điệp của Đức Thánh trinh Nữ Maria gửi cho nhân loại qua trung gian chị Julia Kim,

 


Naju là nơi tổng hợp và hoàn thành

 


15 THÁNG CHÍN 1986-Lễ kính Bẩy Sự Thương Khó Đức Mẹ.

 

Trong khi tôi bắt đầu cảm nghiệm những đau đớn khủng khiếp trong ngực Đức Mẹ, thì Người nài nỉ tôi với một giọng nói đầy buồn thảm:

Đường đi đến Đức Giêsu Con Mẹ là một con đường chông gai và nhỏ hẹp của thập giá. Loài người có thể được cứu độ qua con đường ấy, nhưng đa số không đến gần lối này. Các con hãy tăng cường và kết hợp các cố gắng của các con lại với nhau. Hãy cầu nguyện không ngừng cho các linh hồn nào không chịu ra khỏi con đường dẫn họ đến diệt vong.

19 THÁNG MƯỜI 1986 - Đức Mẹ khóc huyết lệ lần đầu tiên.

Julia: Hôm nay máu từ mắt Mẹ chảy ra rất nhiều và đặc. Rồi pho tượng biến thành Đức Mẹ sống động, nhân từ và đẹp huy hoàng, nhưng trông Mẹ buồn thảm quá đỗi. Mẹ khóc và nài nỉ chúng ta:

Đức Mẹ: Cũng như Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần là Một, thì các con cũng phải trở nên một để an ủi Mẹ.

20 THÁNG MƯỜI 1986 (Nước mắt thường)

Julia: Tiếng nói đầy yêu thương Rất Thánh Đức Mẹ phát ra từ bức tượng. Tôi xuất thần:

Đại Hàn Đức Mẹ: Thế gian này đang ung thối vì tội lỗi. Dù với máu Cực Thánh của Đức Giêsu, Con Mẹ, cũng khó lòng xoa dịu cơn thịnh nộ của Chúa Cha. Con hãy cho Mẹ mượn thân xác và miệng lưỡi con.

Mẹ run lên vì lạnh lẽo. Ai muốn đến an ủi Mẹ? Ai là người an ủi Trái Tim Mẹ đang run lên vì lạnh lẽo? Bây giờ Mẹ van xin các con thay vì các con nài xin Mẹ. Hãy cầu nguyện cho các linh mục, những người con của Mẹ. Họ vẫn đang bị cám dỗ liên miên. Muốn che chở họ, các con cần phải đem áo quần, đồ ăn, thức uống cho những ai mà linh hồn đang bị trần truồng, đói khát. Qua những linh hồn này, ma qủy trở nên mạnh mẽ và hoạt động hơn. Muốn chống lại chúng, các con phải nhã nhặn dâng lời cầu nguyện cùng với những hy sinh và tự chối bỏ, cùng một lượt với tinh thần khó nghèo và việc đền tội của các con nữa. Hãy trở về với Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ... Hôm nay Mẹ gọi các con với một mục đích đặc biệt. Hãy khước từ bản thân và trút bỏ tính vị kỷ của các con đi. Mẹ sẽ là tấm mộc che chở cho các con. Dù ma qủy có bắn tên lửa thì chúng cũng không làm hại các con được. Hãy cầu nguyện mà không phải lo lắng gì hết. Mẹ muốn các con đứng bên Mẹ và can đảm tiến lên để cứu vớt thế giới này đang ngụp lặn trong tội lỗi

21 THÁNG MƯỜI 1986

Juia: Trong khi tôi đang đọc kinh chiều, thì giọng nói dịu dàng của Mẹ phát ra từ pho tượng.

Đức Mẹ: Ái nữ của Mẹ, con gái yêu quí của Mẹ! Con hãy chú ý những lời Mẹ nói đây. Mẹ đã van nài với nước mắt ở nhiều nơi trên thế giới. Thật khó lòng kiếm được những linh hồn sẵn sàng dấn thân để hoán cải kẻ có tội bằng cách tham gia vào những sự đau khổ với Mẹ vì lòng mến yêu Đức Giêsu Con Mẹ và mến yêu Mẹ.

Đại Hàn Nhưng con đã hứa chịu tuẫn đạo. Vì vậy Mẹ yêu cầu con tìm cho Mẹ những linh hồn như vậy. Mẹ muốn con dâng những đau đớùn của con cùng với thêm nhiều lời cầu nguyện, việc làm hy sinh, đền tội, nghèo khó và khước từ bản thân hơn nữa. Julia: . . . Lạy Mẹ! Con xin tuân theo lời Mẹ dạy. Đức Mẹ : Cám ơn con! Cơn giận công chính của Chúa Cha đã đạt tới tột đỉnh bởi vì có quá nhiều tội lỗi trên thế gian. (Mẹ khóc)

Con gái của Mẹ! Mẹ sẽ kêu gọi các tu sĩ. Qua họ, Mẹ sẽ thổi thần khí Mẹ vào những con cái nào không biết Mẹ, và ánh sáng sẽ từ những người này (= tu sĩ) chiếu tỏa ra như một con sông.

Nhưng làm sao cho họ hiểu được lời Mẹ nếu họ khép kín lòng trí lại?

Con ơi! Hãy giúp Mẹ. Hãy giải khát cho Mẹ.

22 THÁNG MƯỜI 1986

 Julia: Trong khi đang cầu nguyện thì tôi bắt đầu cảm thấy một sức đè nặng trên vai và mất dần sinh lực trong toàn thân thể. Tôi té xuống và một cơn đau khủng khiếp khởi sự.

Đức Mẹ: Con hãy nghe tiếng đanh đóng xuống tay chân Mẹ. Mẹ đang bị đóng đanh cùng với Con Mẹ đây.

Julia: ...Chúng con làm sao để giảm bớt nỗi đau đớn trong các vết thương của Chúa Giêsu và làm sao để nhổ hết đanh ra khỏi tay chân Chúa?

Đức Mẹ chỉ cho tôi thấy cảnh Người bị đóng đanh và yêu cầu tôi cùng cảm nghiệm với Mẹ. Thật là một cảnh tượng khốn khổ khôn tả xiết. Mỗi lần chúng ta phạm tội, mỗi lần chúng ta xét đoán kẻ khác là mỗi lần Mẹ bị đóng đanh. Thân xác Mẹ đầy những vết thương và Mẹ thở rất khó khăn. Ai sẽ khóc cho chúng tôi và ai sẽ đem các lời Mẹ nói ra thực hành?

Julia: Lạy Mẹ, xin nói cho con biết. Tôi tớ của Mẹ đang lắng tai nghe. Con không sợ đau đâu, Mẹ ơi. Con muốn an ủi Mẹ bằng cách chịu đựng những sự đau khổ của Mẹ. Tôi chịu cái đau của cuộc khổ nạn đóng đanh và bị tên bắn, gươm đâm. Đức Mẹ nói tiếp.

Đức Mẹ : Con hãy nghe tiếng đanh đóng vào tay chân Mẹ. Mẹ đang bị đóng đanh cùng với Con Mẹ.

Ai là người sẽ nhổ những đanh, những mũi tên và gươm giáo này ra? Đanh trở nên lớn hơn, đóng sâu hơn và khó nhổ ra hơn khi chính những đứa con gần gũi với Mẹ nhất phạm tội.

Này các con ơi! Hãy cầm lấy cây kềm này của Mẹ và hãy trao cho Mẹ cái búa mà các con vẫn nắm trong tay từ trước đến giờ. Hãy lấy cây kềm mà nhổ đanh ra. Và hãy nắm vững lấy vũ khí! Mục đích của ma qủy là lấy cái kềm khỏi tay các con và trao búa lại cho các con. Chúng luôn luôn nhòm ngó các con, vậy hãy tỉnh thức và đề phòng. Lá chắn và vũ khí mà các con có thể dùng để chống lại chúng là kinh nguyện và những mũi tên tình yêu. Khi các con có tình thương thì ma qủy đầu hàng.

23 THÁNG MƯỜI 1986

Julia: Trong khi tôi đang đọc kinh Mân Côi thì ánh sáng từ bức tượng tỏa ra tựa như ánh sáng mặt trời, và tiếng nói nhân từ của Mẹ phát ra từ pho tượng:

Đức Mẹ: Con hãy đến gặp Cha Sở. Như Mẹ đã nói với con trước đây, Mẹ cần một người trợ tá. Mẹ gọi ngài làm tông đồ và ngưòi lính tiên phong cho Trái Tim Vô nhiễm Mẹ,ï và Mẹ muốn con làm việc với ngài.

Đã đến lúc các con phải thánh hiến bản thân cho Mẹ. Tại sao các con còn do dự nữa? Mẹ yêu cầu các con làm việc này cùng với Đức Giêsu Con Mẹ vì những nỗi thống khổ trong Trái Tim Chúa và Mẹ do những người không sống một cuộc đời tận hiến gây ra. Đồng thời các con cũng phải thánh hiến Đạo Binh Xanh. Hãy dâng kinh Mân Côi và các việc hy sinh nhiều hơn cho hoà bình thế giới và cho loài người được cứu độ. Những việc hy sinh là hoa trái tốt đẹp của nhân đức tự chối bỏ, đền tội, khó nghèo, và khước từ bản thân. Hãy luôn luôn làm việc như một người rất bé mọn, tuân giữ đức vâng lời. Như vậy thì Mẹ sẽ mãi mãi ở với các con.

24 THÁNG MƯỜI 1986

Julia: Tôi đang ủi quần áo. Vì có việc gấp nên tôi vặn bàn ủi ở nhiệt độ cao nhất. Giữa lúc đang ủi thì Mẹ gọi. Tôi liền bước ngay sang phòng kế bên, nơi để tượng Đức Mẹ. Pho tượng biến thành Đức Mẹ thật. Mẹ nói với một giọng rất ấm và dịu dàng:

Đức Mẹ: Con gái yêu quí của Mẹ! Con đừng buồn. Mẹ không ở với con sao? Con tưởng là đường mà các thánh và các vị tử đạo đã đi dễ dàng lắm sao? Thật ra đó là một con đường hẹp và hiểm nghèo của Thánh Giá. Vậy thì con hãy nắm lấy tay Mẹ và tay các anh chị em của con. Chúng ta hãy cùng đi đến vườn hoa Thiên Đàng là nơi các thánh nhân và tử đạo đang cư ngụ.

Julia: Bỗng chốc tôi té xuống và xuất thần. Tôi thấy Cha An-drê Dae Gun Kim (linh mục Triều Tiên thứ nhất bị tử đạo năm 1846 và được phong thánh năm 1984) và nhiều thánh tử đạo khác. Các ngài đang đi trên một con đường hẹp đầy chông gai, mệt nhọc và mình đầy máu me. Họ hướng về Thiên Đàng nơi Đức Mẹ đang chờ với triều thiên nguyệt quế (= chiến thắng) trong tay. Đức Giêsu giang hai tay ra đón họ. Đức Giêsu mặc áo dài trắng và áo khoác đỏ bên ngoài. Đức Chúa Cha ngồi trên ngai vàng cao, gật đầu. Chúa Cha có bộ râu bạc dài và quần áo Ngài trắng toát. Chúa đón chào các thánh với một vẻ mặt vô cùng thương xót. Đức Mẹ đội vương miện nguyệt quế sáng rực rỡ và đón tiếp họ. Cha Andrê Kim cũng đón tiếp họ và rất nhiều thiên thần ca múa vô cùng duyên dáng. Tôi đang ngạc nhiên ngắm cảnh tượng này thì Đức Mẹ nắm lấy bàn tay run lẩy bẩy của tôi. Mẹ nói:

Đức Mẹ: Con hứa là sẽ chấp nhận đau khổ. Tại sao con run sợ? Con sợ cái gì? Con hãy đứng lên và an tâm trao phó tâm hồn con cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ. Vì Mẹ thương con, nên Đức Giêsu, Con Mẹ, và Mẹ gọi con, khi thân xác con sắp sửa ngừng hoạt động, để giải thoát con khỏi nhiều tội lỗi. Không phải con có sáng kiến phó dâng bản thân con cho Mẹ đâu; nhưng chính Mẹ gọi con để con phó dâng tâm thân con cho Mẹ đó -- với tư cách là một Tông Đồ của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ. Đây mới chỉ là bước đầu. Sẽ còn nhiều đau khổ nữa. Nhưng con đừng nản chí. Hãy phó dâng hết mọi sự -- không từ nan bất cứ điều gì -- cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ. Hãy trao phó cả tội lỗi của con cho Mẹ. Hãy hiệp ý cầu nguyện với những anh chị em con mà Mẹ kết hiệp một cách thiêng liêng. Hãy hiệp ý với họ mà làm việc đền tội và hy sinh hãm mình. Hãy đến với Mẹ bằng con đường khiêm nhượng của một kẻ bé mọn. Thần khí của Mẹ đang đổ tràn đầy trong con và trong những người anh chị em con đó. Vậy hãy làm việc với nhau. Con hãy nói với các linh mục yêu quí của Mẹ là con đường các thánh tử đạo là con đường hẹp và khó khăn, cũng giống như chiếc thuyền buồm bồng bềnh giữa một cơn bão lớn vậy. Nhưng hãy nói với các ngài là Mẹ sẽ mãi mãi ở cạnh họ.

Julia: Tôi hồi tỉnh và thấy các người trợ tá đang thâu tiếng nói của tôi. Bỗng tôi nhớ lại chiếc bàn ủi nên chạy thục mạng về phòng tôi đang làm việc lúc nãy. Nhưng bàn ủi chỉ hơi âm ấm thôi và không một chiếc quần áo nào bị cháy cả. Nhưng chỉ thoáng một cái là bàn ủi trở lại nóng bỏng và mọi người hết sức kinh hãi và chúc tụng Thiên Chúa. Khi nghe lại cuốn băng thì chỉ nghe thấy tiếng nói của tôi mà thôi chứ không phải tiếng nói của Đức Mẹ. Tôi nghĩ giả thử nếu ghi lại được tiếng nói của Mẹ thì tuyệt diệu biết bao!

29 THÁNG MƯỜI 1986

Julia: Tượng Đức Mẹ hôm nay trông vô cùng thiểu não với máu và nước mắt bê bết trên khuôn mặt. Tôi chưa bao giờ trông thấy Mẹ thiểu não như vậy. Vô cùng đau xót, tôi cất tiếng khóc lớn với cõi lòng nát tan.

“Mẹ ơi, ai làm cho mặt Mẹ phải thảm thương như thế này? Con không thể nhìn mặt Mẹ được nữa. Lạy Mẹ, xin Mẹ tha thứ cho chúng con. Chúng con chưa hề thấy Mẹ buồn thảm như thế này bao giờ. Mẹ ơi, xin Mẹ nói đi. Xin Mẹ cho chúng con biết phải làm gì?” Tôi tiếp tục khóc.

Lúc đó, Đức Mẹ nói qua pho tượng:

Đức Mẹ: Các con hãy thực hành đức vâng lời. Hãy vâng lời các vị bề trên và cả những người có địa vị thấp kém hơn các con nữa. Cũng như Mẹ đã vâng lời tất cả mọi người, thì các con cũng phải làm như vậy. Hãy can đảm đứng lên vì Mẹ sẽ cho con sức mạnh. Con của Mẹ và Mẹ có thể làm được gì nếu người đời không chấp nhận Tình Yêu của Mẹ và của Con Mẹ? Ngay cả Thiên Chúa cũng không thể ép buộc họ được. Các con đừng trông mong quá nhiều và quá mau. Hãy biết kiên nhẫn và chờ đợi.

31 THÁNG MƯỜI 1986

Julia: Trong phút xuất thần tôi nghe tiếng Mẹ nói giữa những cơn đau đớn của Mẹ:

Đức Mẹ: Con hãy nhấn mạnh cho mọi người biết tầm quan trọng của phép Thánh Thể. Qua phép Thánh Thể, Đức Chúa sẽ ở trong các con. Ngài sẽ sống trong các con và ở lại đó mãi mãi, nếu các con mở rộng cửa tâm hồn và đón nhận Ngài với lòng trong sạch. Làm sao Đức Chúa có thể vào nhà các con được nếu lòng dạ các con không trong sạch hoặc cửa tâm hồn các con khép kín? Hãy nhìn những người đi rước Mình Thánh Chúa kià...

5 THÁNG MƯỜI MỘT 1986

Julia: Tôi nhìn thấy Mẹ bị đóng đanh trên thập giá và chịu những đau đớn kinh hoàng. Tôi cũng thông phần vào những đau đớn ấy. Thật khó lòng mà chịu đựng nổi. Khi Mẹ từ trên Thánh Giá nói xuống, tôi lập lại đúng hệt những lời của Mẹ mà không ý thức điều này. Một vài người trợ tá viết ra những gì họ nghe được. Mẹ nói trong khi chịu đau đớn vô ngần:

Đức Mẹ: Có ai có thể đưa Mẹ xuống khỏi thập giá không? Từng giây từng phút số người đóng đanh Mẹ càng lúc càng nhiều. Mẹ chịu đau đớn khổ hình thập giá cùng với Đức Giêsu, Con Mẹ.

Các con hãy giúp Mẹ đi. Mẹ không thể can gián cơn thịnh nộ của Đức Chúa Cha nếu không có sự giúp đỡ của các con.

Các con có thể chia sẻ những đau khổ với Mẹ không?...

Vì những vụ kiểm soát sinh sản và phá thai, nên cung lòng Mẹ đau đớn vô cùng. Bao nhiêu trẻ nhỏ lang thang trong “lâm bô” sau khi bị tước đoạt nhân phẩm và bị coi như những mảnh thịt nhầy nhụa máu -- do hậu quả tàn bạo, phạm thượng, và coi thường giá trị sự sống của con người. Các con hãy cầu nguyện và xoa dịu vết thương cho các linh hồn bé nhỏ đó và hãy đền tạ những tội lỗi xúc phạm Chúa ban đêm.

Con có nhìn thấy máu trào ra từ cổ Mẹ không?

Đó là cơn giận chính đáng của Thiên Chúa Cha đang trào ra.

Vì Mẹ thương yêu các con hết thảy, nên Mẹ phải bám chắc lấy các con đến độ trào máu họng ra... để cứu vãn thêm dù chỉ một linh hồn nữa đang rớt xuống vực thẳm.

Mẹ sẽ ở trong các con nếu các con khước từ bản thân và đến với Mẹ.

Hãy kết hợp với nhau trong tình yêu thương. Nếu làm được vậy thì Satan sẽ lùi bước.

Các con hãy trở nên tông đồ của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ. Hãy làm việc này mà an ủi Mẹ.